Dưỡng Sinh là phương pháp đem lại sức khoẻ về thể xác và tinh thần, giúp người hành công đạt chân hạnh phúc trong cuộc sống qua “cái thấy như thị” và hành động “thuận tự nhiên” thích ứng tình huống.

1. Đối với hiện tượng giới:

Khái niệm này bao gồm:


* Ăn uống, tập luyện, nghỉ ngơi, thư giãn, an thần giải toả stress, thanh tịnh thân tâm, làm chủ ý nghĩ và tình cảm, sống chánh niệm và tỉnh giác, phá bỏ ngã chấp hoà hợp cái Một với cái Toàn Diện.

* Nó cũng bao gồm các phương pháp luyện tập có năng lượng hoặc không có năng lượng, Tịnh ngoài Động trong, Động ngoài Tịnh trong và vượt trên Động Tịnh.

* Nó phối hợp giữa vận động cơ bắp, hơi thở, năng lượng Khí và kỹ thuật nhận biết tỉnh giác.

* Nó thăng hoa ý thức, chuyển hoá vô thức, và trực nhập siêu thức, giao hoà năng lượng nhỏ bé của mình với năng lượng huyền diệu của Đại Vũ Trụ.

* Do tác dụng tăng cường sức khoẻ, và dụng ý điều khí điều trị bệnh. Nó còn có thể xem như là siêu thể dục hoặc phương pháp trị bệnh không dùng thuốc.

2. Đối với bản thể:

Không có hành động dưỡng tức là dưỡng, thuận theo vận hành tự nhiên của trời đất là “Dưỡng”. Không có hành động sinh, không có sự sinh tức là sinh, như thị tức “Sinh”.

Như vậy, động bên ngoài là để thích ứng với tình huống nhưng không mất cái tịnh bên trong. Trên nền tảng cái tịnh và sự nhận biết tỉnh giác mà hoạt động tự xuất hiện. Nên gọi là tri hành hợp nhất. Không có người tập dưỡng sinh, chỉ có trời đất biểu hiện qua cái yên lặng rỗng không mà thành.

Quay về nguồn cội thì trôi theo dòng của Dịch.

Yên lặng chiếu sáng thì vũ điệu của Đại Vũ Trụ tự phát sinh.

Dưỡng sinh là như vậy !. . như vậy ! . . .

(duongsinh)