Càng ngày càng rõ rệt sự tồn tại một thế giới vô hình bên cạnh chúng ta, tác động vào chúng ta. Sự tác động của thế giới vô hình là bao nhiêu % ? Câu trả lời còn tùy nhận thức mỗi người. Sự thật vẫn tồn tại khách quan, không do người đó biết hay không biết. Thế giới chúng ta sống chịu ảnh hưởng tác động của thế giới vô hình không dưới 50%, tạo nên số phận con người. Cái còn lại là sự nỗ lực của chúng ta cải tạo số phận tốt đẹp hơn. Như vậy thế giới vô hình đóng một vai trò quan trọng không kém gì thế giới văn minh hiện đại, nếu không hiểu biết về thế giới vô hình, cũng giống như người mù ý thức.

Thế giới vô hình, thường được gọi nôm na bằng danh từ “ tâm linh”. Danh từ tâm linh còn gắn liền với Thần thánh, Phật, Chúa, cõi âm, đền chùa thiêng liêng, quỷ thần, vong ma…do đó dễ dàng đi tới một trạng thái ngộ nhận trắng đen như nhau. Thấy nói Tâm linh là chuẩn, là nghe liền, hoặc nói đến Tâm linh là khiếp sợ vì đã gặp tai nạn. Khi thích một sự việc cõi âm, được gọi là tâm linh. Nếu ghét thì phê phán kịch liệt là mê tín dị đoan. Đó là thái độ chưa đúng đắn. Vậy mê tín dị đoan có được gọi là tâm linh không ? Hoàn toàn là không, giống như sự đối lập của phải và trái, Phật và ma, Thiện và ác, Chính và tà… Hậu quả của mê tín dị đoan còn nguy hại hơn trộm cướp.Trộm cướp lấy tiền của, chúng ta có thể làm lại tiền của. Mê tín dị đoan cũng lấy tiền bạc, nhưng còn lấy đi cái quý nhất là Trí tuệ. Mất trí tuệ là cái mất lớn nhất, vì mất sự trưởng thành của nhiều kiếp sống sau này. Chúng ta đã thấy trong chuyện áp vong, các vong có thể nhập vào não bộ điều khiển người nói năng suy nghĩ. Còn vô vàn sự việc vong cư trú trong người, gây bệnh tật đau đớn, gây thói quen quái gở, gây tội ác bất thường. Có những việc tinh vi hơn, vong xâm nhập riêng một bộ phận, làm người đó chỉ biết si mê một việc, còn các lĩnh vực khác vẫn tỉnh táo như một người bình thường, nên không ai phát hiện sự điều khiển của vong. Hiện tượng này rất nhiều trong xã hội, bị mê muội nhưng nhất định không sửa chữa. Các ông thày pháp sư đã sử dụng khả năng nhập xuất của vong để làm bùa ngải, sai khiến vong nhập vào người khác, làm những việc tốt, hoặc xấu. Thêm nữa thế giới vô hình cũng ráo riết vào cuộc điều khiển con người.Trước đây sự việc lẻ tẻ không đáng lo ngại. Nhưng hiện nay đang trở thành trào lưu, nhưng ít ai phân biệt được danh giới giữa mê tín và tâm linh khác nhau thế nào. Một mớ hỗn độn được cổ xúy phát triển. Thật quá nguy hại.

Tạo hóa đã thiết lập rào cản “Âm dương cách biệt” để bảo vệ con người, giống như Luật pháp bảo vệ nhân dân. Có một hệ thống trên cơ thể chống lại sự xâm nhập của vong ma. Một số ít người bị khiếm khuyết hệ thống này, đã mắc bệnh âm. Nếu tạp âm cõi vô hình tràn ngập, khiến họ phải nghe, phải nhìn thấy những điều quái dị, sợ hãi, gây ra hành vi khác người, hoặc điên loạn khó cứu chữa. Một thanh niên không chịu nổi tạp âm của cõi vô hình, đã gửi email cho tôi: “Cô ơi cứu cháu với, cháu đã rơi vào bước đường cùng. Cháu muốn được sống như người bình thường”. Người này đã trở lại cuộc sống bình thường, bằng phương pháp khơi dậy sức mạnh bản thể vốn có bên trong mỗi người. Sự phá vỡ rào cản bảo vệ, còn do nghiệp lực báo oán, có những vong ma cố tình xô đẩy làm người đó bị ngã chảy máu, bị sợ hãi, tạo cơ hội vong nhập. Một phần khác do quan niệm mê tín đã cố tình mời gọi để cho vong xâm nhập. Như vậy người mê tín đã vô tình chống lại Tạo hóa, chống lại sự bao bọc che chở đầy yêu thương, họ phải chịu tội nhân quả rõ ràng, như số phận người xã hội đen không biết luật pháp.

Bên cạnh đó một thế giới tâm linh cũng phát triển, thiên về Trí tuệ, bằng nhiều cách giúp mọi người tỉnh thức thoát khỏi mê tín dị đoan. Quan trọng nhất là biết cách tu rèn cho con người trong sạch, có khả năng trực giác phát triển, có năng lực tương đối cao sẽ phân biệt được chính tà. Đáng tiếc cho nhiều người không biết học hỏi tâm linh, chủ quan tự cho mình đã có Tâm linh rất sáng suốt, không mê tí dị đoan. Nhiều người rất cảnh giác nói rằng: “Mắt thấy tai nghe mới tin”. Nhưng logic này hoàn toàn không đúng với thế giới vô hình. Ngay cả khi mắt thấy tai nghe, vẫn là sản phẩm dối trá của thế giới vô hình. Bởi vì người âm đọc được ý nghĩ, điều khiển được một vài sự việc để làm tin. Tin vào con mắt thịt, có thể bị mê tín mà không hay biết. Cái nhìn chính xác về thế giới khách quan, là nhìn bằng Trí huệ.

Trước hết chúng ta cần biết thái độ của các nhà Tâm linh.

Một bậc thày tâm linh nổi tiếng thế kỷ XX là Kritsnamurti tuyên ngôn: “Ai muốn bước đi trên đường Đạo phải tập tự mình tư tưởng, vì dị đoan là một trong những tai hại lớn nhất thế gian, một trong những xiềng xích tự con người phải hoàn toàn xa lánh nó” ( Dưới chân Thày).

“Họ đâu biết rằng trong cõi âm có rất nhiều vong linh bất hảo hay tìm cách hướng dẫn sai lạc những người non nớt vừa bắt đầu khai mở quyền năng. Dĩ nhiên, với trí tuệ nông cạn, họ không biết tiêu chuẩn để xét đoán những hiện tượng có hợp chân lý hay không? Bởi thế họ dễ bị lung lạc để trở nên một tay sai đắc lực của các vong linh ma quỷ, các sinh vật vô hình. Một con người còn nhiều tham vọng, thiếu công phu trì giới, trong họ còn đầy đủ khí cụ tham, sân, si, ích kỷ, mê muội thì quá dễ dàng để các vong linh lợi dụng. Người tu mà thiếu từ bi, trí tuệ rất dễ bị sa ngã vào ma đạo lúc nào không hay” ( Hành trình về Phương Đông )

Nhà ngoại cảm Nguyễn Ngọc Hoài trên mười năm tiếp xúc với thế giới vô hình đã lo lắng: “Gần mười năm áp vong tôi đã thấm thía đủ những góc khuất phức tạp và nguy hiểm trong công tác này. Áp vong càng trở nên phổ biến, các khía cạnh nguy hiểm của nó càng bộc lộ rõ”. “Tôi thấy khi đến với chuyện Tâm linh, thường người ta chợt rũ bỏ hết đầu óc phản biện vốn dĩ rất cần trong mọi việc ở đời. Người ta trở nên ngây thơ, dễ tin đến lạ lùng. Họ có tâm lý tôn sùng, bảo sao cũng nghe. Họ cả tin trước mọi lời người âm. Mà quên mất rằng, người âm cũng từng là người trần vậy… Vậy mới thấy với vấn đề tâm linh, nếu không thực sự hiểu thì có lẽ ta nên đứng từ xa mà học hỏi, chiêm nghiệm, chớ nên liều lĩnh vội bước vào mà vô tình gây họa cho bản thân cùng gia đình” .( Một thế giới khác )